Đèn khuya hắt bóng
( Thương tặng ông xã Hoàng Huấn)
Anh là đôi mắt của em
Là đôi chân bước nửa phần đời sau
Cơm bưng nước rót anh hầu
Bao đêm bệnh viện biết đâu ngày về
Chìm trong giác ngủ hôn mê
Em chông chênh bước đường về không trăng
Đâu đây tiếng nhỏ thì thầm:
“Em đừng đi nhé bỏ anh một mình”
Tỉnh ra mở mắt nhìn anh
Tứ chi bất toại, miệng câm không lời
Đèn khuya hắt bóng hai người
Sáu mươi tựa bóng bảy mươi ngại ngần
Nhìn quanh còn mấy người thân,
Ngàn năm hai đứa vẫn cần có nhau.
Đêm bệnh viện Tirr, 10/14/2015
Hannah Hoàng