xa như dĩ vãng
Em đã mờ xa như khói sương
mà sao thương nhớ dậy ngàn phương
anh đi ngất ngưởng trong trời rộng
vẫn ngỡ còn đây chút phấn hương !
Hương phấn em từ buổi thơ ngây
và bao thề ước vẫn còn đây
em mang áo đỏ sang nhà khác
để mặc hồn anh với đắng cay!
Cay đắng nào như mới hôm qua
khi tình chợt vỗ cánh bay xa
em đi không khóc, không hờn giỗi
dẩu biết tình anh vẫn thiết tha!
Em giờ xa như dĩ vãng xanh
còn ai giữ hộ mảnh hồn anh
chiều theo con nắng ra đầu ngõ
khóc một tình yêu đã lìa cành!
HTL