Ngăn Cách
Xuân xưa …một sớm hương nồng,
đôi tà lụa mỏng ươm hồng dáng ai !
Đã có lần anh được đứng bên em
dưới cổng đền Meiji màu son đỏ
hương tóc ai ngập ngừng trong gió
anh đã cầu cho gió chớ bay xa .
Và ngày ấy anh nhường em đi trước
hai bước dài ....cho vừa đủ vấn vương
vạt áo hồng ai đi mà tha thướt
nhuộm hồn anh với trăm nhớ nghìn thương!
Nhưng em đi không một lần nhìn lại
để anh buồn thơ thẩn giữa sân ga
đếm những chuyến tàu vàng xuôi ngược
mơ một lần em lại đến cùng ta!
Nào ai biết ....ba mươi năm biền biệt
con tàu xưa lại ghé bến mơ xưa !
Giờ gặp lại người xưa nơi xứ lạ
chuyện ngày xưa mà ngỡ mới hôm qua
dáng người xưa còn thắm nét kiêu sa
chợt tỉnh mộng ...biết ta đà lỡ hẹn !
Hai bước ngắn .....ba mươi năm dài không bắt kịp
anh vẫn còn thơ thẩn giữa sân ga !
Nếu ngày xưa anh không ngại đường xa
đã bước lại gần em hai bước nữa!
HTL