VÙNG KỶ NIỆM
Giờ ra chơi em giữ ta lại lớp
Vờ chia nhau vài cấu đố vu vơ
Ta thấu hiểu tình em trong trắng lắm
Cũng để lòng rung động đến thành thơ
Khúc nhạc tình ngày xưa em còn nhớ?
Trong tiếng đàn em thầm lén tặng ta
Ta bỗng thấy tim hồng rung rất lạ
Tự dối mình chỉ là bản tình ca.
Cơn nắng hạ xô đời vào biển cả
Em về đâu? Ta chết lặng một đời
Thôi cũng đành ôm một kiếp nổi trôi
Vùng kỷ niệm cho tim người ấm lại.
Hạ Nguyên, 06/21/2009