Trả lại con
Về nhà thím nó tay không chân đất
Ba mẹ nó đã theo họ vào bưng
Trong một đêm mưa gió bão bùng
Nó sợ hãi ôm chân giường run rẩy
Thím Ba thương trẻ mồ côi lên bẩy
Đem nó về bầu bạn với đàn con
Bữa no đói ngô sắn đã là ngon
Nào dám mơ chuyện đến trường, cắp sách
Thím Ba nghèo ba con một nách
Chồng thím theo bước họ vào bưng
Thím Ba theo đến tận bìa rừng
Xin ở lại nuôi đàn con thơ dại
Ngày hòa bình mẹ, cha, con gặp lại
Quà cho con là những huân chương
“Chú Bác ơi!
con không cần những huân chương
Hãy trả lại thiên đường con đã mất.”
Hannah Hoàng, 11, 1016