Nhớ ...
Thoáng nghe một nốt nhạc buồn
nhớ ai như nước trên nguồn về xuôi
vở òa nát cả tâm tư
hồn tôi đẫm ướt theo dòng nhạc trôi!
Em có biết ...
Người ta nhớ ... vì xa nhau nghìn dặm
tôi nhớ em ...khi em đó... thật gần !
say đắm nhìn em tôi bỏ ngõ hồn trần
cho nỗi nhớ len vào nhè nhẹ
khi tôi biết thì đà quá trễ
tâm hồn tôi tràn ngập bóng hình em !
Những nỗi nhớ êm đềm
tôi giấu kín trong tim
dù vẫn biết ... tình mình không đoạn kết!
Em vẫn đó, lưng mềm tóc chẻ
giọng ngọt ngào thỏ thẻ gọi tình lên
tôi bên nầy nỗi nhớ dịu êm
sao đau xót như xa em nghìn dặm!
Em là hoa trời ban cho trần thế
tôi chỉ là lữ khách qua đường
nên cho dù trăm nhớ nghìn thương
đành câm nín ôm khối tình hóa đá!
Rồi mai kia mình trở nên xa lạ
có một lần em nhớ đến tôi không !
2014
HTL