KẺ LẠ
Bão Harvey, kẻ không mời mà đến
Mang điêu tàn, mang chết chóc đau thương
Mang lũ lụt, mang cuồng phong giông tố
Làm cho người, lo sợ chạy muôn phương.
Nhà nhỏ to, chìm dần trong biển nước
Đường xe đi, nhìn như những dòng sông
Đâu bờ cỏ, hôm nào còn xanh mướt
Cây cảnh trồng, giập nát bởi cơn giông.
Cha mẹ đau, đàn con chìm mất tích
Con xa mẹ, trôi dạt ở giữa dòng
Rồi mai đây, đường đời lê bước tiếp
Vết thương lòng, nhức nhói mãi hay không?
Thế mới biết trần gian là cõi tạm
Vật chất này, chỉ là những phù du
Có hôm nay, rồi ngày mai lại mất
Còn lại gì, tình nghĩa cũng mộng du.
Từ biệt rồi, kẻ không mời mà đến
Đã mang sầu gieo rắc chốn nhân gian
Hãy biến đi, đừng bao giờ đến nữa
Để cho người dựng lại từ tan hoang.
Sen Trắng
09/02/17