Mẹ tôi Mẹ tôi tóc bạc da mồi Chít khăn mỏ quạ đội trời nắng mưa Một đời vất vả sớm trưa Gánh con chạy giặc muối dưa qua ngày Chiều chiều nắng ngả về tây Hướng về phương bắc nhớ ngày biệt ly Những đêm mưa nhỏ thầm thì Lệ rơi mẹ bảo ước gì thông thương Bắc nam chung một con đường Hiền Lương nối nhịp quê hương thanh bình Anh em cốt nhục thâm tình Người nam kẻ bắc đoạn tình sao đang Thương người "sinh bắc tử nam" Lo thằng con trẻ trên đường tòng quân Nam tiến mắt mẹ quầng thâm Bom phong tỏa bắc âm thầm mẹ đau Tháng tư trời đổ mưa ngâu Hai thằng con lớn phủ màu cờ tang Nương cao mẹ cuốc bao hàng Bấy nhiêu lệ đổ bóng tan nắng chiều Đàn con bỏ nước thân yêu Lênh đênh bốn biển, liêu xiêu xứ người Mẹ tôi mất hẳn nụ cười Chít khăn mỏ quạ đội trời đau thương Chiều thu lá đổ cuối đường Mẹ ngồi gom lá sót thương dân lành Chiến tranh máu chảy cam đành Hòa bình sao vẫn long lanh lệ sầu Mẹ tôi giờ đã về chầu Mang theo một khối tình sầu nước non.
Hannah Hoàng, March 2017
|
|