HomeHomeVăn hóa và đời ...Văn hóa và đời ...Văn ĐànVăn ĐànGÓP NHẶT YÊU THƯƠNGGÓP NHẶT YÊU THƯƠNG
Previous
 
Next
New Post
9/23/2017 10:29 AM
 

GÓP NHẶT YÊU THƯƠNG



I

 

Cậu bé trai nhỏ đang chơi đồ chơi dở dang trong phòng khách, vội đứng dậy chạy đi tìm mẹ đang nấu ăn dưới bếp. Cậu gọi:

- Mẹ ơi.

Nghe con gọi, người mẹ lên tiếng:

- Gì con?

Cậu bé chạy về phía mẹ ôm chầm lấy chân và nói:

- Con yêu mẹ. Con yêu mẹ nhiều lắm!

Người mẹ đáp:

- Mẹ cũng yêu con lắm con trai.

Cô thoáng mỉm cười và ấm lòng với sự bộc bạch tình cảm của đứa con trai nhỏ. Cũng hơi ngạc nhiên sao vài tháng nay bé con này lại rất tình cảm với mọi người, đặc biệt là với mẹ.

Cô thầm cảm ơn trường học của bé, những mẩu chuyện bé học và xem đã cho bé có những suy nghĩ chính chắn hơn so với số tuổi của mình khi bé bảo mẹ:

- Mẹ có thể mang những đồ chơi còn mới của con cho mấy bạn không có đồ chơi đi nhé. Con không khóc đâu.

- Ok con. Người mẹ nhẹ ôm con vào lòng rồi nói:

- Cám ơn con biết chia sẻ với các bạn.

Bé lại hỏi:

- Ngày mai còn đi học phải không mẹ?

- Đúng rồi con. Sao con hỏi vậy? Người mẹ hơi ngạc nhiên.

Bé trai giải thích:

- Con muốn mang hai cái kẹo theo để cho hai người bạn thân của con.

Người mẹ hỏi:

- Cô giáo có cho con làm vậy không? Kẹo ngọt mẹ sợ cô giáo không cho.

Bé bảo:

- Cô giáo nói không sao. Hai cái kẹo này cũng nhỏ thôi mẹ. Hai bạn ấy không có loại kẹo này.

- Ừ, thôi cũng được. Người mẹ đồng ý.

Bé chạy đi lấy kẹo bỏ vào cặp đi học. Rồi trước khi trở lại với đồ chơi dang dở của mình, bé nói với mẹ:

- Con yêu mẹ với tất cả trái tim con.

Người mẹ xúc động ôm con vào lòng và thì thầm:

- Mẹ cũng yêu thương con nhiều, nhiều lắm, con biết không?

Cậu bé quay qua hôn lên má mẹ, mĩm cười và chạy đi, mang theo những hồn nhiên của tuổi thơ; để người mẹ đứng lại với bao nổi niềm cảm xúc đang dâng lên trong lòng.

II 


 


Đang soạn đồ trong phòng của cậu con trai lớn, người mẹ ngẩng lên khi nghe cậu hỏi:

- Mẹ, chiều nay nhà mình có đi đâu không?

- Có con - người mẹ đáp - chiều nay ba mẹ đưa con và em qua nhà ngoại chơi để ba mẹ đi dự tiệc gây quỹ cho chùa.

Thoáng ngần ngừ, cậu hỏi:

- Ba mẹ đi lâu không?

Người mẹ trả lời:

- Mẹ không biết bao lâu, nhưng sẽ cố gắng về rước các con sớm khi xong việc. Bà ngoại nói với mẹ là đã có Pizza cho con và em rồi, nên mẹ sẽ không mang đồ ăn theo.

Cậu con trai liến thoắng hẳn lên vì đó là món mà cậu thích.

- Dạ mẹ. Cậu bảo thêm:

 - Mẹ có thể lấy $10 trong piggy bank của con cho chùa đi mẹ. Con không phiền đâu.

Vừa vui, vừa ngạc nhiên, người mẹ bảo con:

- Cám ơn con.

Cô cảm thấy vui vì những gì mình nói và làm bao lâu nay với con bắt đầu trổ những quả ngọt. Có thể chưa nhiều vì tuổi đời các con vẫn còn nhỏ quá, nhưng đó là những bắt đầu tốt đẹp mà cô và chồng muốn dạy bảo cho con. Sống không phải chỉ cho riêng mình mà nên nghĩ đến người khác nữa, đặc biệt đến những người cần sự giúp đỡ của ta. Mình chia sẻ không bắt buộc phải là tất cả, nhưng trong khả năng vốn có của mình.

Cô nhìn con âu yếm, thì ra con mình đang sắp thành người lớn mà do bận rộn đời sống hàng ngày, cô đôi khi bỏ lỡ dịp để nhìn kỹ con hơn.

Cùng lúc ấy cậu con nhỏ đi vào phòng anh hai, cô ôm hai con vào lòng, hôn mỗi đứa một cái rõ kêu rồi bảo:

- Mẹ cảm ơn hai con.

Hai cậu con cười sung sướng nói:

- Dạ mẹ. Tối ba mẹ nhớ rước tụi con sớm nhé.

Người mẹ gật đầu:

- Được rồi con, ba mẹ sẽ cố gắng.

Chắc hai cậu con chỉ đơn thuần nghĩ mẹ cám ơn mình vì số tiền cho chùa, đồ chơi cho bạn; nhưng với người mẹ còn hơn thế nữa, vì ơn trên đã ban hai thiên thần thương quý hiện diện trong đời của vợ chồng cô.

Sen Trắng

07/2017
 
Previous
 
Next
HomeHomeVăn hóa và đời ...Văn hóa và đời ...Văn ĐànVăn ĐànGÓP NHẶT YÊU THƯƠNGGÓP NHẶT YÊU THƯƠNG


loading